19:52 | 19/09/2018
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu Trong công tác đo vẽ địa hình đáy sông, tại các vị trí cần khảo sát người ta thường sử dụng máy đo sâu hồi âm kết hợp với công nghệ GPS-RTK gắn trên các tầu đo sâu để xác định toạ độ và độ sâu của địa hình đáy sông tính từ mặt nước tại thời điểm đo sâu. Như vậy cần phải xác định được độ cao tức thời của mặt nước tại mỗi mặt cắt đo sâu tại thời điểm đo để tính được độ cao địa hình lòng sông trong hệ độ cao Quốc gia. Khi sử dụng công nghệ
GPS động để đo vẽ bản đồ địa hình, ta sẽ xác định được gia số toạ độ (Δx, Δy) và gia số độ cao trắc địa ΔH của điểm đo chi tiết so với điểm trạm Base từ đó có thể tính được độ cao trắc địa Hk của điểm đo chi tiết thứ k. Tuy nhiên hiện nay hệ độ cao sử dụng tại nước ta là hệ độ cao thường (h). Quan hệ giữa hai đại lượng này được xác định bằng công thức :
Hk = hk + ζk
Trong đó : ζk là giá trị dị thường độ cao tại điểm đo thứ k Như vậy để xác định được độ cao của điểm đo chi tiết k cần phải xác định được giá trị dị thường độ cao ζk . Giá trị dị thường độ cao thường được nội suy dựa các điểm song trùng (là các điểm khống chế có độ cao trên cả hai hệ độ cao). Đây chính là vần đề cần nghiên cứu để khắc phục